Ta là ai? Ai là ta?
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính? Liệu có đúng không?
Khi được sinh ra, tất cả chúng ta đều là những trẻ hoàn toàn ngây thơ, đều là những số 0 giống nhau. Và rồi chúng ta nhận được những môi trường giáo dục khác nhau, phong tục tập quán khác nhau, từ đó hình thành nên tính cách. Nếu trong trường hợp có môi trường hoàn toàn giống nhau (mà điều này chắc chắn không xảy ra vì nó rất nhỏ, rất vi tế, từng bài hát ta nghe, từng cảnh vật ta nhìn đều ảnh hưởng đến ta, nên không bao giờ 2 người có outside hoàn toàn giống nhau được) thì chúng ta vẫn sẽ có tính cách khác nhau vì ta có cơ thể vật lí khác nhau nên sự tương tác với cùng 1 môi trường cũng khác và tạo nên tính cách khác nhau.
“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời”
Vậy tính cách của ta có phải là ta không?
Tôi đã từng tự hỏi “1 diễn viên xuất chúng” là thế nào? Họ có khả năng gì? Là khả năng diễn xuất ư? Không, câu trả lời là họ có khả năng biến thành người khác. Vậy cái gì “biến” ở đây? Chính là tính cách. Tôi đã từng thắc mắc và đi phỏng vấn các diễn viên nổi tiếng, họ có những cách khác nhau để hoá thân thành nhân vật. Điển hình là họ sẽ đọc về nhân vật, hiểu nhân vật, nghĩ xem nhân vật đó sẽ làm gì hàng ngày, họ sẽ ghi lại và làm theo những điều đó. Và dần dần họ biến thành nhân vật. Và khi diễn, có những khi họ nhập tâm đến mức không biết mình đang diễn và họ làm những việc, nói những câu không hề có trong kịch bản nhưng hoàn toàn đúng với nhân vật theo ý tưởng của biên kịch. Đó gọi là “những phút giây xuất thần”. Và cũng có 1 hiện tượng nữa trong giới diễn hay gặp phải đó là sau khi diễn họ không thể thoát được nhân vật, hay không thể “xả vai”. Hiện tượng này cũng hay xảy ra với những điệp viên, phản gián… Và sau 1 vài lần như vậy, họ thật sự không còn nhận ra chính mình và họ tự hỏi: “Ta là ai? Ai là ta?”
Và điều mà tôi đã nhận ra là: “Ta không phải tính cách của mình”
Tính cách của chúng ta giống như 1 chiếc áo vậy. 1 chiếc áo ta mặc lên để phù hợp với môi trường xung quanh. Còn chúng ta thực chất chính là thứ mà mặc những chiếc áo đó lên, chính là linh hồn!
Khi ta thay đổi môi trường sống, ta phải thay đổi thói quen bằng cách làm những hành động mới, giống như vẽ thêm hoạ tiết lên áo. Còn diễn viên là những người chủ động thay hoàn toàn chiếc áo khác trong môi trường “bộ phim”.
Hành động tạo thói quen, thói quen sinh tính cách, tính cách làm nên số phận
Chỉ cần thay đổi hành động, lập tức số phận của chúng ta cũng sẽ thay đổi. Chắc hẳn khi xem bộ phim “Doctor Strange” các bạn đều biết có hàng tỉ trường hợp có thể xảy ra trong 1 giây ngay tiếp theo (vũ trụ song song). Nó phụ thuộc vào quyết định của bạn trong hiện tại. Và đây cũng là cơ sở của tất cả các môn bói toán, dự đoán và tiên tri. Dựa vào quá khứ và xu hướng trong hiện tại để dự đoán 1 khả năng có % xảy ra cao nhất. Và điều đó có nghĩa là bạn hoàn toàn có thể thay đổi số phận của mình bằng quyết định trong hiện tại. Bạn hoàn toàn làm chủ số phận của mình.
Khi 1 chiếc xe có khối lượng lớn đang đi thẳng thì khả năng cao là 5 giây tiếp theo nó vẫn đi thẳng do quán tính lớn. Đó là lí do những lời tiên tri về những đối tượng lớn (quốc gia, nhân loại) và trong 1 thời gian ngắn thì tỉ lệ chính xác thường rất cao.
Các sự việc luôn luôn xảy ra thành chuỗi nguyên nhân — kết quả. Và đó cũng là lí do bạn không bao giờ có thể thay đổi được quá khứ kiểu mong du hành thời gian ngược lại 1 ngày để đánh con đề và đổi đời. Điều đó không bao giờ xảy ra. Thay đổi 1 mắt xích thôi, mọi thứ sẽ rẽ theo 1 thực tại khác.
Cũng có nghĩa là con người bạn hôm nay, cuộc đời bạn, những thành tựu bạn có được, những niềm vui và hạnh phúc hôm nay đều được xây dựng từ từng mắt xích rất nhỏ trong quá khứ, kể cả nỗi đau, sự mất mát, tổn thương… Những điều đó sẽ cho bạn bài học, kinh nghiệm, hãy dùng những điều đó để bước tiếp, đừng sống mãi trong ám ảnh hay đau khổ trong quá khứ. Hãy biết ơn tất cả những quá khứ của bạn đã cho bạn ngày hôm nay!
Vậy còn những suy nghĩ, những mong muốn, những mục tiêu cuộc đời mà bạn coi đó là động lực, thực sự nó có đến từ chính bạn? Hay đến từ “cái áo”? Có vô vàn con đường, con đường ta đang đi là do chính ta chọn hay do “cái áo” chọn?
Bạn sẽ không thể nào biết được cho đến khi có những câu hỏi vang lên trong đầu bạn như:
- Mình đang làm gì? Đang cố gắng vì cái gì vậy?
- Mình có đang làm đúng?
- Đây có phải những thứ mình thật sự muốn?
- Tại sao mình phải làm như vậy?
- Đạt được thành tựu rồi và rồi sao nữa? Bao giờ dừng?
Tôi tin rằng những câu hỏi đó đến từ chính bạn, linh hồn bạn. Đó là khi bạn cảm thấy có gì đó sai sai, có lẽ là sai đường.
Còn nếu không có những câu hỏi, bạn vẫn đang đi trên con đường bạn chọn và hoàn toàn thoải mái, hoàn toàn thống nhất, không có mẫu thuẫn nào trong đầu cả thì chúc mừng, bạn ĐANG đi đúng đường. Tôi nhấn mạnh từ đang bởi vì không ai biết được 1 giây sau bạn có rẽ sai đường hay không. Nhưng đó là chuyện của 1 giây sau tức là tương lai, mà tương lai là 1 ảo ảnh nên kệ xác nó đi, hãy tận hưởng con đường của bạn 🙂
Peace ^^
Nguồn: Dr. Lâm
Chúng ta thật sự là ai??? (cập nhật 30/06/2024)